CHƯƠNG 4: ĐIỂM DỪNG CHÂN
CHƯƠNG 4: ĐIỂM DỪNG CHÂN
"Dù ở chân trời góc bể nào, chúng ta mãi mãi là một gia đình"
Ánh nắng xuân chiếu rọi trên bầu trời thú nhân quốc, ở một ngọn hải đăng nào đó, có những tiếng la hét hoảng hốt của một cậu bé á nhân sói...
"Bố ơi, con sắp trễ giờ học rồi! ....." Kai hoảng loạn vì ngủ quá giờ đi học.
Johnson trấn an thằng bé: "Đừng lo con trai, hôm nay con không cần đến trường đâu, bố đã xin phép trường cho con được nghỉ vài ngày rồi con yêu".
Kai tròn xoe mắt nhìn Johnson, anh uống một ngụm trà và chỉ vào tờ báo cho thằng bé xem: "Hôm nay là lễ hội Ma sói, gia đình mình sẽ đi đến đền thờ Lang Vương để nhận chúc phúc từ tổ tiên của chúng ta con nhé"
Kai bất ngờ đến há hốc mồm, hôm nay là ngày mà cậu - một hậu duệ của người sói, khi bước sang tuổi thứ 5 sẽ được thức tỉnh ma lực. Cậu bé vui mừng hớn hở chạy lên gác chuẩn bị đồ đạc cho chuyến hành trình mới.
Johnson mỉm cười vì đứa con trai đáng yêu của mình nhảy chân sáo. Cùng lúc đó, anh ngước nhìn ra cửa sổ thì thấy Emila đang ôm con gái tắm nắng bình minh dưới gốc cây đại thụ. Anh bất giác nhận ra bản thân đã làm bố 2 con lúc nào chả hay. Nhìn người vợ tần tảo chăm sóc con mà anh thầm thán phục, anh ước anh có thể giỏi giang như cô ấy vậy...
Trừ việc những món ăn mà do vợ anh nấu vô cùng thảm họa ra thì không có từ nào có thể diễn tả anh yêu cô đến nhường nào, yêu cả những đứa con của mình nữa... Johnson vỗ ngực tự hào về gia đình của mình.
Anh móc từ trong túi áo ra một chiếc mặt dây chuyền từ Linh Hồi Đan Thảo, thứ mà ngày xưa nàng tiên vườn hoa sinh mệnh đã tặng cho anh. Johnson không biết mặt dây chuyền này có ý nghĩa gì và dùng để làm gì, nhưng mùi thơm mà nó tỏa ra khiến anh có nhiều suy nghĩ... một luồng điện chạy qua người Johnson khiến anh đứng hình, tay chân run lẩy bẩy...
"Rẹc... rẹc.... AAAAAAAAhhhhh", Johnson hoảng hồn tỉnh lại, anh có một giấc mơ kì lạ về một vị vua, người đã giết và phong ấn một nữ quỷ xuống lòng đất. Nước mắt nhà vua chảy liên tục, một cảm giác khó tả khiến Johnson tưởng rằng đó chính là mình... Nghe tiếng động, Emila vội ôm con gái chạy đến hỏi Johnson chuyện gì đã xảy ra. Anh thở một hơi dài, nhẹ nhàng hôn lên má cô và bảo rằng: "Không có gì đâu em, chúng ta chuẩn bị đi đến đền thờ Lang Vương thôi..."
Vài tiếng sau đó, chiến hạm Cá Mập Đen xuất bến... gia đình Johnson cùng những hậu duệ lang tộc đi đến hòn đảo Lang Vương cách thú nhân quốc 50 hải lí. Một hòn đảo du lịch với những lễ hội hóa trang đầy âm u nhưng không kém phần tưng bừng của âm nhạc nơi hòn đảo nhiệt đới này...
Việc đầu tiên mà Jack - Em trai của Johnson làm khi đến nơi đó là nôn thốc vì say sóng. Mặt anh ta trắng bệch vì quá khó chịu, đó cũng là lý do anh không thể làm một hải quân như anh trai của mình. Nhưng anh nhanh chóng bình tĩnh lại và giới thiệu cho Kai về hòn đảo Lang Vương và những câu chuyện xoay quanh nó.
"Ngày xửa ngày xưa, hòn đảo này là nơi sinh sống của Hỏa Thần Apolo và tổ tiên lang tộc, ông đã đặt một cổ vật tại đỉnh núi lửa Vocanica để giúp hòn đảo chết này trở thành một vùng vịnh xanh tươi tuyệt đẹp như ngày hôm nay. Nhưng cố vật bị nguyền rủa đó vẫn là một ẩn số, vì những người khi chạm vào nó sẽ nhận sức mạnh của hỏa thần, nhưng nếu họ mang Ác Tâm sẽ bị thần vật thiêu cháy linh hồn..." Bác Jack kể lại cho cậu bé Kai hiếu kì và dọa cậu nếu không nghe lời ba mẹ, cậu sẽ bị lời nguyền thiêu đốt khiến Kai sợ hãi, nép sau lưng mẹ.
Mặt của Jack bổng dưng biến sắc, anh lại tiếp tục nôn một tràn dài vì hậu say tàu...
Một lát sau, gia đình nhà Lyannar đã có mặt tại đền Lang vương, một pháo đài cổ mang trên mình rêu phong ngàn năm. Sự hùng vĩ, đồ sộ của nó khiến Kai thốt lên kinh ngạc. Tuổi của pháo đài có thể sánh ngang với sự xuất hiện của các vị thần cổ ngữ xa xưa.
"Bố mẹ xem kìa, có một bức tượng chiến binh ma sói cưỡi ngựa ở sảnh chính" Kai chỉ tay vào một bức tượng làm từ vàng ròng, xung quanh đó là một màn hào quang vàng bao lấy và tỏa ra khí thế hào hùng, uy áp lên những khác du lịch có trong sảnh điện lúc này...
"Thật kì lạ, anh nhớ ngày trước bức tượng chưa từng phát sáng rực rỡ đến thế này?..." Johnson hỏi Jack, vì ngày xưa, lúc anh nhận sức mạnh từ đá thức tỉnh thì bức tượng chỉ phát ra một vầng sáng xanh, nhưng lần này là ánh sáng 7 màu khiến anh kinh ngạc.
"Có lẽ, người được chọn đang ở đây..." Jack khoanh tay quan sát bức tượng điêu khắc và nhìn ngó xung quanh.
Kai nhìn một hồi lâu cảm thấy điều gì đó rất quen thuộc, gương mặt của chiến binh kia rất giống bố cậu, một người sói phúc hậu nhưng mạnh mẽ quyết đoán... Kai muốn sờ vào bức tượng đó nhưng bị bảo vệ can ngăn vì lo cậu sẽ nghịch ngợm mà bị thương.
Cậu bé hờn dỗi kéo tay bố mẹ qua căn phòng khác để hành lễ....
Họ liền đến căn phòng thức tỉnh, nơi mà các cô cậu bé lên 5 sẽ được thần vật lựa chọn và ban phát thiên phú nguyên tố. Nơi đây có một lão học giả già chống gậy điều khiển và quan sát những đứa trẻ. Ông mong rằng cuộc đời ông sẽ được nhìn thấy người được chọn trong sử sách, một anh hùng tái thế có thể cứu rỗi toàn bộ Thú Nhân tộc. Nhưng đến nay là đứa trẻ thứ 10 ngàn của lang tộc trong suốt một trăm năm, và vẫn chưa ai đạt đến mức độ thức tỉnh đa nguyên tố.
Johnson đăng kí cho Kai tham dự lễ Thức Tỉnh, lão học giả vô cùng ngạc nhiên vì cậu bé là một á nhân. Theo quy tắc thì không phải Lang tộc thuần chủng sẽ không được khai mở sức mạnh, nhưng hôm nay là ngoại lệ vậy, vì ông đã nhìn ra hào quang cầu vồng nhàn nhạt phát ra từ đứa trẻ ấy... một tiềm năng mới có lẽ đang chờ được khám phá.
"Này cháu bé, nghe ta nhắc nhở nhé. Cháu hãy đứng ở trung tâm trận pháp ma thuật và cảm nhận 7 nguyên tố xung quanh cháu. Sau đó nhắm mắt lại và đưa ra một đều ước..." ông lão dặn dò cẩn thận trước khi buổi lễ tiến hành
Johnson, Jack và Emila vô cùng hồi hộp . Họ như ngồi trên đống lửa vậy, cứ nhìn về hướng của Kai bước vào gian phòng tối.
"Em lo quá, em muốn vào hậu đài xem con thế nào..." Emila chắp tay cầu nguyện với khuôn mặt lo lắng khôn nguôi.
"Đừng lo, chỉ là một bài kiểm tra năng lực nhỏ. Anh tin thằng bé sẽ làm được mà..." Johnson ôm con gái trong lòng, nhìn về hướng phòng khảo thí.
Buổi khảo nghiệm chính thức bắt đầu, 7 viên ma thạch nguyên tố đang phát ra những chùm sáng mờ ảo. Kai nhắm mắt và cậu bắt đầu niệm chú theo hướng dẫn của Trưởng Lão.
Căn phòng rung lắc dữ dội, những người có mặt gần đó biến sắc vì sự kiện này.
"Sức mạnh quá khủng khiếp, là ai đã kích hoạt tiềm lực mạnh đến vậy..." cư dân bàn tán sôi nổi hướng mắt nhìn về phía điện thờ ở đỉnh núi lửa.
Trong căn phòng đấy, Kai đổ mồ hôi không ngừng, 7 viên ma thạch phát ra nguồn năng lượng cường đại xuyên qua người cậu bé. Trưởng lão tiếp tục quan sát thì nhận ra điểm bất thường.
"Năng lượng từ ma thạch bóng đêm đang chiếm lấy thằng bé! Không ổn rồi, chặn nó lại...!" Trưởng lão sai người dùng bùa chú để phong ấn liên kết của Kai với Ma thạch bóng đêm.
Đường liên kết đã dừng, nhưng ma thạch bóng đêm bỗng triệu hồi ra một cổ sát khí uy áp, đánh ngất người giám sát trong căn phòng đó. Trưởng lão cảm nhận tình hình nguy cấp, ông tức tốc gọi người nhà của Kai vào giúp thằng bé...
Johnson và Emila vội vàng vào trong phòng khảo nghiệm, giao Angelica cho Jack chăm sóc. Họ nhìn thấy Kai đang nằm co rút giữa ma trận, luồn sức mạnh mà ma thạch trao cho Kai quá lớn, chỉ sợ thằng bé không thể trụ thêm nữa...
Johnson triệu hồi song kiếm khải huyền và bật ma nhãn lên để tìm vị trí tiếp cận tốt nhất, anh vội nói với Emila: "Không thể tiếp cận từ trực tiếp vì ma lực quá mạnh đẩy anh ra, cũng không thể dùng sức mạnh không gian để dịch chuyển vào bão năng lượng...! Anh cần em giúp đưa anh lên cao...! Anh sẽ tiến vào mắt bão"
Emila gật đầu hiểu ý, cô tạo ra một xoáy nước nâng Johnson lêm giữa gian phòng. Xoáy nước hóa thành một con phượng hoàng băng đưa Johnson lên đỉnh của cột năng lượng, bão năng lượng phát động liên tục khiến anh phải dùng kiếm chống đỡ những nhát chém chí mạng đó.
Johnson gào lên một tiếng, ngọn lửa ma thần bao bọc lấy cơ thể anh chặn hàng loạt đòn công kích. Nhưng phượng băng không thể trụ thêm được nữa, nó tan thành những giọt nước và trở thành không khí do sức nóng mà Johnson tạo ra.
Emila mất đi kiểm soát linh thú, cô bị bão năng lượng hất vào cạnh tường. Lão học giả vội đưa cô vào trong tránh những đợt công kích kế tiếp.
Cùng thời điểm đó, Johnson nhảy khỏi phượng băng. Anh bám lấy thanh xà cừ trên nóc đền và canh thời điểm mắt bão mở ra để nhảy vào đó.
"Là lúc này!" Johnson buông tay, anh lao người về phía lỗ hỗng giữa cơn bão hắc ám. Thành công tiếp cận Kai. Nhưng thằng bé đang lạnh đi, hơi thở yếu dần nếu không kịp chữa trị chắc chắn sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Johnson cắm thanh kiếm đỏ xuống đất, truyền ma lực vào thanh kiếm màu xanh và nhắm thanh kiếm đó về phía bầu trời... Anh ném mạnh thanh kiếm đó lên không trung, phá tan trần nhà của điện thờ và phát ra ánh sáng xanh giữa lòng hòn đảo.
Một bóng hình người sói bay giữa bầu trời đen, trên tay người đàn ông đó là tương lai của Lang Tộc, kẻ kế thừa huyết mạch Thần Lang. Johnson đã dùng thuật dịch chuyển và thành công cứu Kai khỏi bạo phát năng lượng Hắc ám...
Vài ngày sau đó, Kai tỉnh lại và có phần buồn bã vì khảo thí thất bại và không thể tham gia buổi lễ chúc phúc ngày hôm qua. Nhưng Johnson và Emila không quan tâm điều đó, chỉ cần con cái họ khỏe mạnh và hạnh phúc là họ đã mãn nguyện lắm rồi. Johnson ôm Kai trong lòng nhưng đôi mắt đó không hề nói dối là anh đang vô cùng lo lắng, vì anh biết rằng sẽ càng có nhiều người săn đuổi Kai hơn nếu biết việc Kai mang trong người 3 loại ma lực. Càng ít người chú ý sẽ là một lựa chọn tốt hơn. Và anh đã chuẩn bị một kế hoạch cho gia đình hôm nay...
Một buổi tiệc BBQ vào buổi tối, Johnson và Jack nhìn Kai, Emila cười đùa vui vẻ. Họ nhớ lại kỉ niệm của chính bản thân họ thời còn trẻ. Jack suy nghĩ rồi nằm xuống xoay mặt về phía khu rừng né ánh mắt của anh trai. Johnson tiến đến và xoa đầu Jack, với anh thằng bé mãi mãi là đứa em trai bé bỏng trong lòng anh. Johnson luôn muốn Jack được hạnh phúc, nhưng cuộc sống luôn phũ phàng và anh không thể làm gì khiến Jack có thể quên được quá khứ và hướng đến tương lai mai sau...
Jack đánh hơi được gì đó: " Là lão học giả ở điện thờ, sao ông ta đến đây?..."
Đây chính là kế hoạch của Johnson, anh mời lão học giả đến đây là để làm lễ ban phước cho Kai, tránh sự chú ý của đám đông. Lão học giả chào tất cả mọi người và lấy ra một quyển sách nhỏ tặng cho Kai.
"Đây là quyển sách thánh, thứ có thể cho con tri thức vạn năm và kiểm soát sức mạnh trong cơ thể, và đây cũng chính là món bảo vật trong truyền thuyết Đảo lang vương, mong con nhận lấy nó vì con hoàn toàn xứng đáng...". Lão học giả tặng cho Kai cuốn sách đó.
Kai nhận lấy cuốn sách, một cỗ khí tức kì quái lại bao bọc lấy thằng bé một lần nữa...
"Hắc hỏa ma tôn tái thế!" lão học giả phóng ra một luồn sáng phước lành che chở cho Kai, chính từ giây phút này, Kai đã trở thành một pháp sư truyền thuyết...
'Nhiệm vụ của ta cũng đã kết thúc, một trăm năm qua ta đã có rất nhiều cảm xúc khác nhau... nhưng niềm hạnh phúc gia đình mà cả nhà con đã cho ta thấy thực sự là vô cùng đáng quý... ta mong con sẽ cười nhiều hơn nhé, chỉ cần một nụ cười... toàn bộ khó khăn sẽ trôi đi..." lão học giả tỏa ra hào quang chói rực, cơ thể ông bắt đầu tan biến...
Kai ôm chầm lấy ông ấy, cậu không kiềm được nước mắt vì ông bảo rằng bản thân sẽ trở lại cõi vĩnh hằng sau ít phút nữa... ông đã không còn bất cứ mục tiêu nào để chờ đợi tại cõi trần gian này nữa rồi, và ông tự hào vì mình đã tìm ra người được chọn...
"Ta là Messiar Lynannar, tổ tiên của gia tộc Lyan'nar... các con hãy nhớ lấy trách nhiệm của bản thân mình, bảo vệ thế giới này và những người con yêu quý nhé... " Ông đi vào trong rừng sâu, thân ảnh hóa thành một con sói với bộ lông vàng rực, ánh sáng một lúc một mờ dần.... đến khi chỉ còn là kí ức của những người chứng kiến.
Kai hú lên một tiếng dài, Johnson và Jack cất nhịp và bản hùng ca ánh trăng lại được biểu diễn một lần nữa.... chỉ khác là bài ca này được cất lên bởi một cậu bé 5 tuổi, người kế vị của lang tộc....
Sau khi họ trở về, Johnson hẹn Horius, Alexander và Viktor nói chuyện quan trọng.
"Nếu tôi gặp bất cứ chuyện gì, xin các anh hãy bảo vệ vợ con tôi nhé..." Johnson nghiêm túc nói khiến ba người còn lại đứng hình vì không biết chuyện gì khủng khiếp sắp xảy đến với mảnh đất này.
ĐIỀU HƯỚNG TRUYỆN